Self-understanding journey

 


Self-understanding journey

Once upon a time, there lived a man named Hermitor. He led a tranquil and monotonous life, he left behind his familiar surroundings to seek answers to life’s fundamental questions: What did he truly want? Who did he aspire to become? And how should he live his days? As Hermitor embarked on his journey, he encountered three remarkable individuals.

The first was an old man standing amidst a lush forest. His eyes held the wisdom of ages. When Hermitor asked about the future, the old man chuckled and replied, “I will plant trees—providing shade and hope for generations to come.”

Continuing on, Hermitor met a young couple constructing a modest home. Curious, he inquired about their plans. The couple exchanged knowing glances and said, “We will raise our child, nurture them, and build a future together.”

 

Lastly, Hermitor encountered a young boy drawing in the sand on a pristine beach. When asked about his aspirations, the boy looked up, smiled, and said, “I will do what brings me joy, making life worth living.”

 

He continued his journey, As the seasons passed,  he returned to the forest. The old man knocked his head. “I have planted many trees, those trees are not only shade but also memories, love and hope. I believe that the next generation will continue to care for and protect them.”

 

 In the village, the couple held hands, affirming that each brick and piece of wood represented steps taken by their descendants. They trusted that future generations would continue to build and protect their home.

 

At the seashore, Hermitor met a determined young man preparing to sail into a storm. The man declared, “I’ve traveled far, met countless souls, and I’ll keep going until I can’t.”

 

Under a star-studded sky, by a roaring fire, Hermitor found his answer. He would become a storyteller, weaving tales that would inspire faith and hope for generations to come.

 

Hành trình tìm hiểu bản thân

Hermitor, một người sống trong cuộc sống an nhàn và nhàm chán, quyết định rời bỏ mọi thứ để tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi, bản thân muốn làm gì? trở thành ai? và sống một cuộc đời như thế nào? Trên đường đi, anh đã có ba cuộc gặp gỡ đầy thú vị.

 

 Lão già đứng giữa đám cây rừng, đôi mắt sâu thẳm nhìn vào tương lai. Hermitor hỏi: “Sau này ông sẽ làm gì?” Lão già cười: “Tôi sẽ trồng cây, để cho thế hệ sau có bóng mát và hy vọng.”

 

 Hermitor tiếp tục hành trình và gặp một cặp vợ chồng đang xây dựng một ngôi nhà nhỏ. Hermitor hỏi: “Sau này hai bạn sẽ làm gì?” Vợ chồng cười nhau: “Chúng tôi sẽ nuôi con, dạy dỗ và xây dựng tương lai cho nó.”

 


Cuối cùng, Hermitor gặp cậu bé đang vẽ trên bờ cát trắng. Hermitor hỏi: “Sau này cậu sẽ làm gì?” Cậu bé nhìn lên, mỉm cười: “Tôi sẽ làm những điều mà tôi thích, để cuộc sống trở nên đáng sống.”

 

Anh lại tiếp tục cuộc hành trình, không biết đã qua bao lâu, anh quay lại khu rừng. Lão già gật đầu. “Tôi đã trồng rất nhiều cây, những cây đó không chỉ là bóng mát, mà còn là ký ức, là tình yêu và hy vọng. Tôi tin rằng thế hệ sau sẽ tiếp tục chăm sóc và bảo vệ chúng.”

 

Anh quay lại ngôi làng và gặp cặp vợ chồng tay nắm tay nói. “Những viên gạch, những khúc gỗ đều là những bước đi của con cháu chúng tôi. Chúng tôi tin rằng họ sẽ tiếp tục xây dựng và bảo vệ ngôi nhà này.”

 

Anh quay lại bờ biển và gặp cậu trai trẻ đang chuẩn bị giông buồm ra khơi, cậu nói: “Tôi đã đi đến được rất nhiều nơi, cũng gặp được rất nhiều người, và tôi sẽ tiếp tục nó cho đến khi nào tôi không thể.”


Một đêm trăng sáng đầy sao, ngồi bên nhóm lửa đang rạo rực, anh cuối cùng cũng tìm ra được câu trả lời cho bản thân mình, anh sẽ tiếp tục đi, để trở thành một người kể chuyện, và mang những câu truyện ấy đem lại niềm tin và hy vọng cho thế hệ sau này.

 

Đăng nhận xét

0 Nhận xét